Lúc nào em cũng ước mơ
Một ngày bình yên được nằn trên cỏ
Và hôm nay trong buổi chiều lặng gió
Được gối đầu lên cỏ, bên anh
Nhìn mây trắng trôi trong gió bồng bềnh
Anh ngồi quạt cho em lim dim ngủ
Em nghe thấy bình yên về trú ngụ
Trên bàn tay anh vuốt lọn tóc mai
Em nằm đây và thấy mọi nỗi đau
Từ cái thuở ngày xưa bỗng vội vàng tan biến
Mở mắt thấy nụ cười anh hiển hiện
Bỗng thấy quanh mình đầy cỏ, đấy hoa
Em biết rồi một ngày anh sẽ phải rời xa
Tới Dalat hay một nơi nào đó
Mong anh không bao giờ quên một nơi đầy cỏ
Có hai người lặng lẽ bên nhau ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét