Chỉ có khác chị là người đến trước
Khóc làm chi em cho má hồng thấm ướt
Anh ấy vụng về chẳng biết dỗ dành đâu
Có một thời chị cũng thích giận nhau
Để đo hết thương yêu theo chiều dài giận dỗi
Để một lần chị vô tình mắc lỗi
Một lần thôi, thế rồi mãi mãi xa
Biết nói gì về tất cả đã qua
Chị là quá khứ hôm qua - Em là hôm nay hiện tại
Biết chẳng thể thêm một lần yêu lại
Nhưng chị vẫn xót lòng khi đối diện tình em
Em đã có cái bấy lâu chị khát thèm
Tuổi trẻ hồn nhiên, gót chân mềm mới lạ
Rồi có một chiều đông cây thay lá
Voan áo cô dâu bay ngợp trước hiên nhà
Rồi vô tình chị giả bộ bước qua
Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú rể
Em đứng quay ngang rồi cau mày như thể
Chị ấy kia kìa, chị ấy cũng đến xem ...
Phố cũ, cơn mưa cũ, ướt mèm...........
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét